Thứ Tư, 29 tháng 11, 2017

CHỦ TRƯƠNG CỦA NHÀ NƯỚC HAY VẠ MỒM CHO VUI?


CHỦ TRƯƠNG CỦA NHÀ NƯỚC HAY VẠ MỒM CHO VUI?


Ngồi quán nhậu với mấy thằng lai rai nói chuyện tây sang đông chán rồi tẹt qua café với các bạn nai tơ tán nát thời gian rồi cũng vào vùng xoáy “Đại học” mà cả xã hội đang bàn tán sồn sồn.



Không biết có phải vì bao chứa lương thực trong lòng tôi toàn là rượu và café nên tôi giận sôi lên với mấy cái kiểu bình lú bằng những giựt tưng tưng cái tựa như thế này:

- “Bi kịch “vào đại học”
- Càng học đại học càng thất nghiệp
- Sinh viên ra trường và nỗi lo thất nghiệp
- Đỗ đại học để rồi thất nghiệp, danh giá nỗi gì?

May thay cho tôi, khi có một bạn hữu la ùm lên, tụi bây lên đọc bài này đi, kinh không tưởng luôn. Thế là cả đám dùng tay lướt trên sóng tin, đập con mắt dính chặt vào màn hình rồi cùng buông lơi, có đứa thì đẩy con mắt nhìn xa xăm, có đứa thì đá con ngươi lên trần nhà, riêng tôi, tôi quăng mấy đứa con vào cuộc bùng nổ: đúng, tao thấy đúng là “mất cơ hội cho bản thân nếu chờ sự thay đổi từ nhà nước”

Ôi! Người Việt Nam đáng thương và đáng giận của tôi ơi! Sao tôi vừa thương vừa giận lắm, tôi không biết những bài kêu gọi đừng vào đại học là chủ trương của nhà nước hay vạ mồm cho vui của mấy cha nhà báo hay của một thế lực nào đó đang cố tình chơi trò “ngu dân để dễ trị”

Thậm chí tôi đã từng nghĩ rằng: hay là ý đồ của thằng Trung Quốc. Nó khiến cho dân ta đổ xô đi học làm công nhân để nó chuyển công trường nhà máy thối nát của nó qua đây, để đất nước nó biến thành một đất nước “thiên đường Mỹ”, còn nước ta biến thành nước vét nghèo và chuyên đi làm công nhân, làm thuê cho chúng nó.

Cám ơn tác giả “mất cơ hội cho bản thân nếu chờ sự thay đổi từ nhà nước” đã phân tích rất sâu sắc, đã khiến tôi bừng sáng nhiều điều và là động lực cho tôi tiến lên phía trước, đặc biệt hơn, đã thúc đẩy tôi viết bài chia sẻ này (vì tôi chưa bao giờ viết bài, đây là lần đầu tôi mạnh dạn chia sẻ chính kiến của mình).

Đại Thanh – Giám đốc Nhân sự
https://goo.gl/LKohJG

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét